Câu chuyện Tình cảm động tuổi học trò- cực cảm động đây-ai dễ khóc đừng đọc- (.Khóc thật rồi à
Tình yêu tuổi học trò ko ngờ cũng đầy trắc trở,đây ko biết có đích thực là tình yêu ko nữa.
H,một cô gái con gia đình khá giả chưa từng làm động móng tay và chưa bao giờ làmgì cho gia đình phàn nàn cả,H học rất giỏi và yêu hội họa.H vừa mới thi HKII lớp 7 xong nên lên mạng Chat giải khuây.H tức điên lên đc khi có người viết thư chửi mình và lại còn chửi tên cha mẹ,biếtngười đó là ai,H liền tức giận và viết mail hồi âm chửi lại xối xả vì H rất ghét gả ấy.Ko may hắn dùng mail của bạn hắn để chửi,bạn hắn tên T,cũng con nhà khá giả,học cùng trường nhưng chưa gặpnhau bao giờ.T đột nhiên bị chửi xối xả ko biết làm sao vì T bị oan mà.Nhưng ko nóng giận T viết mail hồi âm với lời lẻ đàng hoàng giảithích với H,là tên kia mượn mail chửi chứ ko phảiT.T còn muốn làm wen,lúc đầu biết T là bạn tên kia H ghét lắm nhưng đọc thưthấy ấy cũng là người lịch sự nên đồng ý.Thế là họ hẹn gặp nhau.
Và H đã nhận T làm anh 2.Gia đình T cũng khá giả T muốn gì đc nấy,do ham chơi nên học tạm thôi.Đc chừng 2 tháng H cảm thấy T là lạ,vì T rất lo và quan tâm H.Rồi một ngày nọ T nói ra sự thậtlà T thích H.H cười 1 hơi rồi nói ''anh hai dzởn kỳ vậy''.Rồi T nói ko phải đùa,H nghe mà giật cả mình vì điều cô nghi ngờ lại là thật,thấy bạn bè mình ai cũng có đôi có cặp nên cô cũng đồng ý làm bạn gái T dù ko chút tình cảm.Đc 3tháng,T càng ngày càng yêu H,càng wan tâm,và lo cho H nhiều hơn.Có lần vì chờ H đến mà T dầm mưa cả tiếng đồng hồ,sau lần đó T bệnh và phải nhập viện,tưởng sẽ mau khỏi ngờ đâu nằm cả 2 tuần mà vẫn ko thấy đỡ.Có lần H vào thăm mới 1 chút T đã đuổi H về,H buồn lắm,nhưng hôm sau H trở lại bệnh viện thì hay tin T chuyển viện lên TP,hỏi người nằm bên cạnh mới kể rằng : “nó thường lên cơn run,và hôm wa sau khi con về,nó phát bệnh và bác sĩ bảo phải chuyển viện lên TP,nghe đâu nặng lắm,mẹ nó khóc wá trời.”nghe xong H chết đứng vì hiểu ra vì T sợ mình lo nên mới đuổi mình về.H khóc vì thấy T đến nông nỗi này là do mình.H tìm cách lên TP thăm Tnhưng ko đc,nên mỗi ngày H đều đt thăm,cũng may lần đó đưa đi kịp nếu ko chắc H ân hận cả đời.T nằm viện TP cảtháng trời mới đc xuất viện.H nôn nao ngày T về,và hình như dần dần H đã bị T chinh phục,H đã bắt đầu yêu T.Nghe T về H vội vàng lên thăm,trời ơi,trước mắt H là T đây sao?Chỉ nằm 1 chỗ ko thể đi đc,mặt mày thì vàng như nghệ vậy và ốm nhom.T nhìn tệ lắm,nhưng đó lại làm H thương T nhiều hơn.Thế là T phải nằm ở nhà bỏ 1 năm họcvì ko thể đi đc.Có tg H ko thăm T vì H bận học thi,thế là T bắt mẹ phải chở T xuống trường gặp H cho bằng đc dù biết mình ko thể đi đc.T mượn2 cây tó của thằng bạn gần xóm rồi bắt mẹ chở đi.Xuống đến nơi T chỉ đứng ở ngoài nhìn vào mà ko cho H biết vì sợ H buồn. Tình cờ bạn H pháthiện và nói với H.H hoảnghốt khi nghe bạn và chạy ra,nhìn T chống nạn mà tội.H vừa vui vừa đau.Sau khi gặp T bạn H bảo,nó tàn tạ như vậy sao mày wen làm gì,mày thiếugì người theo tội gì wen nó.H lẳng lặng ko nói gì cả.Những câu nàyH đã nghe nhiều và kowan tâm,vì giờ đây H đã thật sự yêu T.
Dần dần T cũng đi lại đc.H và Tlúc đó rất khắng khít,nhưng ko may.T đi đc chừng 1tháng thì gđ H biết chuyện H wen T và phản đối kịch liệt vì T họchành ko tốt,và lại bệnh hoạn và H thì còn wá nhỏ,H lạisắp đi nước ngoài,và gđ luôn cho rằng Tlợi dụng H.H phản đối tới cùng.H trốn học để gặp T và bị nhà phát hiện,thế là H bỏ nhà đi.H đến nhà nhỏ bạn ngủ.Còn gđ H ko thấy H vềnên đến nhà bắt T lên công an.Nghe thế H lại sợ luyên lụy T nên về nhà ngay hôm ấy.Cả 2 bị bắt lên công anvà lâp biên bản.Sau đó gđ H cấm cung H.Đi ra cửa là có người theo \,kể cả đi học.Vậy mà H ko bỏ cuộc vẫn lén gởi thử cho T và tìm mọi cách nếu cóthể để gặp T.Lại bị gđ phát hiện.Lần này 2 đứa bỏđi ra tận Nha Trang.Nhưng ko ngờ mới wa ngày thứ 2 lại bị gđ biết và ra tận nơi bắt H về,vì ở đó có người wen của gđ H sống.Ngoặc nỗi cha H chỉ bắt H về,và bỏ T ngoài đó 1 mình.T lang thang với 100 ngàn ba H cho T về xe.Rồi T cũng đón xe về.Còn H sau khi về lại ko ăn uống chỉ khóc.Ở nhà bảo sẽ cho H nghĩ học luôn.Thế là H bị nhốt ở nhà luôn ko đi đâu đc,còn T thì buồn bả ko biết làm sao,cha mẹ T thì ko nói gì vì họ thương cả 2 đứa và ko phản đối 2 đứa wen nhau.H và T vẫn lén viết thư cho nhau.
1 năm sau H nghĩ ko thể tiếp tục thế này nên H đã nói thẳng với gđ.Nhưng gđ vẫn nhất định phản đối và bảo ''nó chỉ lợi dụng mày thôi,màyđitheo nó có nước làm đỉ nuôinó,mày mà còn nói nữa tao giết mày rồi giết nó luôn''.H buồn lắm vàlần nay quyết định đi ko về,T thì phản đối vì đây ko phải ý kiến hay,nhưng rồi H quyết vậy nên cả hai đã hẹn bỏ nhà đi.Lần này ko ai tìm đc họ cả.Cả2 đi mà ko có tiền trong túi lại đi ngay Tết Tây nữa,và H ko có giấy tờ vì gđ đã dấu. Mấy tháng đầu T đilàm nuôi H,nhưng vần ko đủ tiền vì tiền T làm chỉ đủ trả tiền nhà và xăng.Bà chủ nhà thấytội khi nghe chuyện nên đã nuôi cơm 2 đứa.Đc vàitháng bà chủ cũng có chuyện nên dọn đi,2 đứa lạibơ vơ giữa đời.đi tìm chổ ở nhưng cũng khó lắm vì H ko có giấy tờ lại chưa đủ tuổi.Cũng may tình cờ gặp đc anh chị nọ đã ngoài 20 cũng nghe chuyện thấy thương nên cho vào ở cùng,và đc giớithiệu làm cho 1 tiệm bán quần áo.H thì đính cườm,T thì chạy hàng.Lương ko bao nhiêu nhưngcũng đủ nuôi sống cả 2 wa ngày.Và bà chủ và mọingười trong tiệm đều rất thương cả 2.Đc 1 năm,H quyết định đt về thăm nhà vì cũng cảm thấy nhớ,hay tin nộibệnh H khóc rất nhiều và bảo T cùng H về thăm nội.Vì ở nhàđã nguôi cơn giận.Vảlại chỉ vềthăm rồi lên chứ ko về luôn.T đồng ý.Ko ngờ khi về,vì wá thương nội,thấy nội bệnh nặng sợ nếu ko nghe lời nội sẽ có chuyện.Nội khuyên H về thu xếp wa Mỹ vì giấy tờ đã có.H ko biết nên làm sao.H gặp T vàkể mọi chuyện.Nghe xong T buồn lắm và hỏi H chọn đi hayở.H nói ''em xin lỗi ,em rất yêuanh nhưng mà nội đang bệnhnặng nếu em ko nghe lời nội thì em sợ nội sẽ....em suy nghĩmấy đêm rồi,mong anh hiểu và thông cảm cho em.Anh chờem nha anh.Em sẽ về rước anh''.Nghe H nói xong T rưng rưng nước mắt.Cả 2 ôm nhau mà khóc,lúc đầu T ko muốn H đi,nhưng nội bệnh vậy biết làm sao.Thế rồi T cũng chấp nhận.Trước khi H đi H và T rủ nhau đi thăm mấy người từnggiúp mình trên TP.Nghe xong ai cũng bất ngờ và thương cho 2 đứa trước cảnh xa nhau.Thế rồi cũng đến ngày lên máy bay.T đưa H ra sân bay mặt đầy ưu buồn.Còn H tuy rất đau buồn nhưng lại cứgiả vờ như ko,nói cười vui vẻ nhưng lòng đau đớn.Thế rồi cũng đếngiây phút chia tay,H phải vào phòng cách ly.Trước khi vào H và T cùng nhau hẹn ước ngày gặp lại.2 đứa ôm chầm lấy nhau mà khóc.Sợ H đổi ý,gđ đã kéo H đi,H đi mà mắt ko rời khỏi T,2 đứa chỉ biết nhìn nhau mà khóc cho đến khi ko còn thấy nhau nữa.Thà là đừng gặp nhau,đằng này sống với nhaucả năm trời biết bao kỷ niệm,giờ phải xa nhau ai mà ko đau chứ nhỉ....Đây là chuyện hoàn toàn có thật và vẫn chưa kể hết vì nó vẫn chưa có đoạn kết.Khi đọc xong nó,mọi người thấy mối tình này sẽ đi về đâu đây,đó có phải là tình yêu ko nhỉ hay chỉ là sự mù quáng của tuổi học trò,các bạn đọc xong hãy cho lời bình nhé